Looking For Anything Specific?

Header Ads

Review: Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya - Thư hồi âm để trong hộp nhận sữa

 Atsuya, Shota, Kouhei, 3 tên đạo chích rủ nhau đi ăn trộm. Họ quyết định ăn trộm đồ của một căn nhà mà cả tháng gia chủ mới về một lần, nhưng thật không may một lần ấy lại chính là hôm nay. Trên đường chạy trốn thì chiếc xe “già” chết ắc quy. Bọn họ đành bỏ chiếc xe lại và lẻn vào một tiệm tạp hoá bỏ hoang để chờ đến khi trời sáng. Và một điều kỳ quái đã xảy ra, không gian của căn nhà bỗng có sự kết nối với quá khứ, hàng loạt bức thư nhờ tư vấn của người từ quá khứ được gửi đến qua khe cửa. Ba tên trộm trở thành những người “gỡ rối tơ lòng” bất đắc dĩ.




Tại tiệm tạp hóa Namiya cũ kỹ, 3 người phát hiện ra một bức thư nhờ tư vấn của một cô gái có nickname "Thỏ Ngọc Cung Trăng". Cô gái là vận động viên thể thao, chuẩn bị tham dự Thế vận hội nhưng người yêu cô lại bất ngờ phát hiện bị ung thư và chỉ sống được 6 tháng. Người yêu cô cũng là vận động viên, anh hết sức mong muốn cô luyện tập chăm chỉ để thực hiện ước mơ vào Thế vận hội của cả 2 người. Nhưng cô băn khoăn không biết mình có nên tiếp tục tham gia tập luyện hay ở bên người chăm sóc cho người yêu những ngày cuối đời.

Ban đầu 3 tên trộm định bỏ qua bức thư vì dù sao sáng mai họ cũng sẽ đi và chuyện này chẳng liên quan gì đến họ. Nhưng Kouhei và Shota cứ luôn tò mò rằng cô gái sẽ làm thế nào? Có nên trả lời cô ta không? Dù Atsuya liên tục khuyên 2 người hãy quên bức thư đi nhưng Kouhei quyết định viết thư trả lời.

Sau khi tham khảo ý kiến 2 người bạn, Kouhei khuyên cô gái hãy đưa người yêu đi cùng đến nơi cô tập luyện như thế 2 người sẽ được gần nhau. Bọn họ bỏ thư vào thùng sữa, nhưng Atsuya phát hiện Kouhei đã bỏ bao tay ra, sợ cảnh sát có thể tìm ra dấu vết nên ra hòm thư tìm lại thư thì bức thư đã biến mất.

Bọn họ không hề nghĩ rằng sẽ nhận được thư hồi âm. Thế nhưng một bức thư khác của Thỏ Ngọc Cung Trăng lại được gửi tới với lời cảm ơn và rằng cô ấy không thể đem người yêu theo vì bệnh tình của anh rất nặng, cô ước dù có xa nhau cô vẫn có thể nhìn thấy người yêu mình. 

Ba tên trộm vừa kinh ngạc, vừa hoang mang vì không biết có ai phát hiện ra họ đang trốn ở đây hay không. Bọn họ quyết định viết thư trả lời lại và rình ở chỗ hộp sữa cũng như cửa cuốn xem có ai đến lấy và nhét thư vào không. 

Nhưng hoàn toàn không. 
Bức thư một lần nữa biến mất. 
Và bọn họ nhận được thư hồi âm chỉ sau 5 phút.

Bức thư trước họ đưa ra giải pháp là dùng Ketai - Điện thoại di động có chức năng gọi video để cô liên lạc với người yêu. Nhưng cô gái hoàn toàn không biết gì về từ ngữ mới mẻ này. Ba tên trộm bắt đầu nghi ngờ Thỏ Ngọc không ở cùng thế giới với họ, năm tới cũng không hề có Thế vận hội nào như cô nói. 

Cùng lúc đó bọn họ phát hiện thời gian trong căn nhà và thời gian bên ngoài có sự chênh lệch. Cả một thời gian dài trong căn nhà chỉ bằng 1s ngoài đời thực. Kouhei cho rằng đây là trò của hồn ma, nhưng Shota nói rằng căn nhà, hộp nhận sữa có mối liên hệ với quá khứ, còn Atsuya cho rằng đây là điều vớ vẩn, đây là căn nhà kỳ dị và cổ quái. 

Ba người bất đồng quan điểm, Atsuya không muốn ở trong căn nhà và quyết định bỏ đi. Shota và Kouhei ở lại và tiếp tục làm người gỡ rối tơ lòng cho Thỏ Ngọc.

Đi một lát, Atsuya thấy cửa hàng tiện lợi, lại nghĩ đến các bạn mình kêu đói, sau một hồi đắn đo lo sợ có thể lọt vào camera giám sát, anh vẫn quyết định vào mua một chút đồ ăn và quay về tiệm tạp hoá. Dù Atsuya mới chỉ đi được 15 phút, nhưng thời gian trong căn nhà đã trôi qua 1 tiếng. 

Trong lúc Atsuya đi Shota và Kouhei đã viết xong bức thư hồi âm thứ 3. Bọn họ thông qua cách hỏi về các bài hát, bộ phim, sở thích của cô Thỏ Ngọc xác định được cô đang ở năm 1979 và chuẩn bị tham gia Thế vận hội 1980. Nhưng Nhật Bản là một trong những nước đã tẩy chay Thế vận hội 1980 tại Mosscow, do tình hình chiến tranh lạnh thế giới II, Liên Xô đánh Afghanistan năm 1979, Mỹ dẫn đầu phong trào tẩy chay Thế Vận Hội và kêu gọi các nước khác làm theo. Nhật Bản do dự tới phút cuối những vẫn theo phe Mỹ. Xác định được những thông tin quan trọng đó, 3 người khuyên Thỏ Ngọc hãy từ bỏ Thế Vận Hội và dành quãng thời gian ngắn ngủi còn lại bên người mình yêu.

Thỏ Ngọc đã rất bất ngờ khi nhận được lời khuyên: 'Nếu yêu anh ấy thì nên ở cạnh anh ấy đến phút cuối’, thế nhưng cô đã không thể làm theo vì sợ rằng nếu biết ý định từ bỏ Thế Vận Hội, bệnh tình bạn trai sẽ càng trầm trọng hơn.

Nhận được thư hồi âm của Thỏ Ngọc cả 3 rất bực bội vì cô đã không nghe lời khuyên. Họ muốn cô từ bỏ Thế Vận Hội vì không muốn cô lãng phí thời gian, vì đằng nào Nhật Bản cũng không tham gia, thay vào đó hãy dành thời gian bên người mình yêu đến cuối đời. Thế nhưng lại không thể nói thẳng toẹt điều đó.

Trong bức thư tiếp theo, 3 người tiếp tục nhấn mạnh việc từ bỏ Thế Vận Hội với quan điểm: “Chỉ là thể thao thôi mà. Gọi là Thế Vận Hội đấy nhưng thực chất cũng chỉ là ngày hội thể thao quy mô lớn. Vì nó mà phải lãng phí khoảng thời gian ít ỏi với người yêu thì ngốc nghếch quá. Cô nên làm cho anh ấy hiểu được điều đó”. Rằng cô nên nói chuyện bệnh tật cho gia đình 2 bên biết, họ sẽ giúp cô khuyên anh ta.

Bức thư tiếp theo Thỏ Ngọc gửi là hơn 1 tháng (theo thời gian của cô), cô vẫn tiếp tục tập luyện nhưng vẫn băn khoăn rằng có nên từ bỏ hay không, cô không thể cho bố mẹ anh biết vì em gái anh vừa sinh con và anh muốn bố mẹ được hưởng niềm hạnh phúc trọn vẹn. Bản thân cô khi cố gắng tập luyện, cô thấy anh vui hơn rất nhiều. Đó là lý do cô vẫn còn do dự.

Đọc được bức thư Atsuya phát cáu với cô nàng Thỏ Ngọc, nhưng Shota lại rất hiểu cho tâm trạng của cô, Kouhei nghĩ khuyên cô nên giả vờ chấn thương, người yêu cô sẽ hiểu cho cô. Nhưng Shota lại phản đối vì như thế “chẳng khác nào tước đoạt ước mơ của anh ta". Cuối cùng bọn họ khuyên cô “Làm cho anh ta hiểu rằng không chỉ có mỗi Thế Vận Hội mới là ước mơ. Hãy cho anh ta một ước mơ khác thay cho Thế Vận Hội. Chẳng hạn như...MỘT ĐỨA CON"

Thỏ Ngọc lại một lần nữa ngạc nhiên trước ý tưởng bất ngờ của tiệm tạp hoá Namiya. Nhưng cô cho rằng thời gian quan hệ và phát hiện mang thai không hợp lí, cô không phải người giỏi đóng kịch và sợ rằng sẽ không chịu được lời xì xào từ mọi người xung quanh, hơn nữa nếu đến thời gian sinh mà người yêu cô vẫn còn sống, cô không muốn người yêu mình phải thất vọng nên đã từ chối cách mà tiệm bày cho cũng như cảm ơn tiệm.

Lần này Atsuya không chịu được nữa đã gửi một bức thư mắng nhiếc cô: “Đừng hành động ngu ngốc. Việc cô không tham dự Thế Vận Hội chưa là gì đâu.Nhiều nơi trên thế giới đang có chiến tranh. Rất nhiều nước cho rằng giờ không phải lúc nghĩ đến Thế Vận Hội. Nhật Bản cũng không phải ngoại lệ. Cô sẽ sớm biết thôi.” Lần này bọn họ chờ rất lâu nhưng không thấy thư hồi âm.

Đến khi chuẩn bị mở cánh cửa tiệm để thời gian thông nhau, 3 người lại bất ngờ nhận được thư hồi âm của Thỏ Ngọc. Lúc này đã là 6 tháng sau theo thời gian của quá khứ. Thỏ Ngọc thông báo về việc người yêu cô đã mất, Thế Vận Hội cũng không diễn ra, dù đã chuẩn bị tinh thần để đón nhận thông tin đó nhưng cô vẫn rất sốc. Tuy vậy, cô không hề hối tiếc vì những nỗ lực của mình suốt 1 năm qua. Và cảm ơn tiệm tạp hóa Namiya đã cho cô những lời khuyên chân thành, hữu ích.

Vốn dĩ, trước khi nhờ tiệm tư vấn cô đã muốn từ bỏ Thế Vận Hội, những cuộc luyện tập khắc nghiệt, hạn chế trong năng lực, sự ganh đua với những đối thủ cũng là đồng đội khiến cô mệt mỏi. Đúng lúc đó người yêu lại ngã bệnh. Nếu cô từ bỏ Thế Vận Hội để chăm sóc người yêu chắc hẳn mọi người sẽ thông cảm nhưng nó cũng chứng tỏ cô không có năng lực nên mới chạy trốn. Mong muốn tìm được lời khuyên từ tiệm tạp hoá gỡ rối tơ lòng, nhưng cô lại liên tục nhận được những gáo nước lạnh. Và cô đã nghĩ rằng, tiệm đang thử lòng mình, nếu tiệm liên tục bảo cô từ bỏ nhưng cô vẫn không thể từ bỏ, tức là cô còn nặng lòng với Thế Vận Hội vì vậy cô đã dốc sức luyện tập mà không băn khoăn gì. Câu nói cuối cùng người yêu nói với cô “Cảm ơn em về ước mơ" đó giống như tấm huy chương vàng với cô vậy.

Đọc được lời cảm ơn, cả 3 bật cười, vì Thỏ Ngọc hoàn toàn hiểu sai ý của bọn họ. Thế nhưng, qua lần này nhận ra bọn họ thực sự rất vui vì đã làm được điều hữu ích cho người khác, biết lắng nghe, quan tâm đến cảm nhận của người khác và giúp họ cảm thấy được an ủi.

Hai bài học rút ra:

1. Nói điều bạn cho là đúng đắn, nói điều thật lòng và giúp ích cho người khác, còn sự lựa chọn là ở bản thân họ. Vậy là bạn đã làm tốt nhất có thể phần của mình.

2. Đứng trước mọi lời khuyên, sự lựa chọn là ở bạn, chỉ bạn mới biết điều gì là tốt nhất cho bản thân. Khi lựa chọn làm theo điều trái tim mong mỏi thì dù đúng, dù sai, dù có đánh mất thời gian, công sức thì không có gì phải hối tiếc. Vì bạn đã làm điều tốt nhất mình có thể.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét